3. Kinh Sừng Tê Giác
3. KINH SỪNG TÊ GIÁC
35. Buông bỏ sự trừng phạt đối với tất cả chúng sanh,không hãm hại bất cứ ai trong số họ,không nên mong mỏi đứa con trai, sao lại (mong mỏi) bạn bè? Nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
36. Các sự thương yêu hiện hữu đối với người đã có sự giao tiếp,theo sau sự thương yêu là khổ đau này được thành lập.Trong khi xét thấy điều bất lợi sanh lên từ sự thương yêu,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
37. Trong khi thương tưởng đến các bạn bè thân hữu,(thời) buông rơi mục đích, có tâm bị ràng buộc.Trong khi xét thấy mối nguy hiểm này ở sự giao du,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
38. Giống như lùm tre rậm rạp bị vướng víusự mong mỏi (yêu thương) các con và những người vợ (là tương tự).Trong khi không bị vướng víu như là mụt măng tre,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
39. Giống như con nai ở trong rừng không bị trói buộcđi đến nơi kiếm ăn tùy theo ý thích,người hiểu biết trong khi xem xét về sự tự do, nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
40. Có sự mời gọi giữa bạn bèvề chuyện nghỉ ngơi, về việc đứng gần, về sự ra đi, về cuộc du hành,trong khi xem xét về sự tự do không được (kẻ khác) ham thích,[1]nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).[1] Sự xuất gia là không được ham thích, không được mong ước bởi tất cả những kẻ tầm thường bị tham chế ngự (SnA. i, 85).
41. Sự vui đùa thích thú ở giữa đám bạn bèvà lòng thương yêu đối với con cái là bao la,trong khi chán ghét sự tách lìa khỏi những người yêu dấu,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
42. Người không lòng bất bình trải khắp bốn phương,tự hài lòng với vật dụng dầu tốt hay xấu,chịu đựng mọi hiểm nghèo không lòng hoảng sợ,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
43. Ngay cả một số các vị đã xuất gia cũng khó đồng thuận,những kẻ tại gia đang sống dưới mái gia đình cũng vậy,đã là người ít bị bận tâm về con cái của những kẻ khác,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
44. Hãy cởi bỏ các hình tướng tại gianhư loài cây koviḷāro có lá được rũ bỏ,là người anh hùng, sau khi cắt đứt mọi sự ràng buộc của gia đình,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
45. Nếu có thể đạt được người bạn chín chắn,kẻ đồng hành sáng suốt, sống ngay thẳng,sau khi khắc phục mọi sự hiểm nghèo,nên du hành với vị ấy, có sự hoan hỷ, có niệm.
46. Nếu không thể đạt được người bạn chín chắn,kẻ đồng hành sáng suốt, sống ngay thẳng,tương tự như vị vua từ bỏ lãnh địa đã xâm chiếm được,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
47. Quả vậy, chúng ta ca ngợi sự thành tựu về bạn bè. Những bạn bè vượt trội (hoặc) tương đương là nên giao thiệp. (Nếu) những người này là không đạt được, (nên) thọ hưởng những gì không bị chê trách, nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).48. Sau khi nhìn thấy những (vòng) vàng sáng chóikhéo được hoàn thành bởi con trai người thợ kim hoàn,(chúng) đang va chạm vào nhau khi hai vòng ở trên cùng cánh tay,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
49. Tương tự như thế, cùng với người thứ hai, có thể xảy đến cho tôisự chuyện vãn bằng lời nói hoặc sự quyến luyến sâu đậm.Trong khi xem xét thấy mối nguy hiểm này trong tương lai,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
50. Bởi vì các dục là đa dạng, ngọt ngào, làm thích ý,chúng khuấy động tâm bằng nhiều hình thức khác nhau.Sau khi nhìn thấy điều bất lợi ở các loại dục,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
51. Điều này là tai họa, là mụt nhọt, là bất hạnh, là tật bệnh, là mũi tên, và là sự nguy hiểm cho tôi. Sau khi nhìn thấy mối nguy hiểm này ở các loại dục, nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).52. Lạnh, nóng, đói, khát,gió và sức nóng, muỗi mòng và rắn rết,sau khi đã khắc phục tất cả những điều này,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
53. Tựa như con long tượng có thân hình khổng lồ, có đốm hoa sen, cao thượng, đã lìa bỏ các bầy đàn sống trong rừng theo như ý thích, nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).54. Người ưa thích sự tụ hội có thể chạm đến sự giải thoát tạm thời[1] là điều không có cơ sở. Sau khi cân nhắc lời nói của đấng quyến thuộc của mặt trời, nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).[1] “sāmayikaṃ vimuttinti lokiyasamāpattiṃ” (ApA. 182): “sự giải thoát tạm thời là sự thể nhập hiệp thế” (các tầng thiền và ngũ thông – ND).
55. (Nghĩ rằng): ‘Tôi đã vượt lên trên các sự trái khuấy của tà kiến,đã đạt đến pháp không thối đọa, có đạo lộ đã được tiếp thâu,có trí đã được sanh khởi, không cần người khác dẫn dắt,’nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
56. Sau khi đã trở nên không còn tham muốn, không giả dối, không khao khát, không gièm pha, có các tật xấu và sự mê muội đã được loại trừ, không còn ước ao (tham vọng) về toàn thể thế giới, nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
57. Nên lánh xa hẳn bạn bè ác xấu,kẻ không nhìn thấy mục đích, bị dấn sâu vào sở hành sai trái.Không nên chính mình giao thiệp với kẻ cố chấp (tà kiến), bị xao lãng,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
58. Nên thân cận với vị nghe nhiều (học rộng), nắm giữ Giáo Pháp,người bạn cao thượng, có biện tài.Sau khi nhận biết các sự lợi ích, sau khi loại trừ điều nghi hoặc,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
59. Người không chú trọng và không mong mỏi sự vui đùa, sự thích thú, và khoái lạc ngũ dục ở trên đời, đã xa lánh hẳn việc trang sức, có lời nói chân thật, nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
60. Sau khi từ bỏ con và vợ, cha và mẹ, các tài sản và lúa gạo, các quyến thuộc, và các dục theo như mức giới hạn (của chúng), nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
61. Điều này (ngũ dục) là sự dính líu, hạnh phúc ở đây là nhỏ nhoi,ít khoái lạc, sự khổ đau ở đây là nhiều hơn.Người có sự sáng suốt, sau khi biết được điều này là móc câu,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
62. Sau khi đã tự phá tan các mối ràng buộc,tựa như loài thủy tộc đã phá tan chiếc lưới ở trong nước,tựa như ngọn lửa không quay lại nơi đã bị đốt cháy,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
63. Có mắt nhìn xuống và không buông thả ở bước chân đi,có các căn được canh phòng, có tâm ý được gìn giữ,không bị ngập tràn (dục vọng), không bị thiêu đốt (bởi phiền não),nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
64. Sau khi trút bỏ các hình tướng tại gia,giống như cây san hô có lá được rũ bỏ,sau khi đã ra đi, mặc y ca-sa,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
65. Không tạo sự tham đắm ở các vị nếm, không buông thả,không nuôi dưỡng kẻ khác, đi khất thực theo tuần tự từng nhà,có tâm không bị ràng buộc ở nhà này nhà nọ,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
66. Sau khi dứt bỏ năm pháp che lấp của tâm,sau khi xua đuổi hẳn tất cả các tùy phiền não,không bị lệ thuộc (tà kiến), sau khi cắt đứt thương yêu và sân hận,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
67. Sau khi đã bỏ lại sau lưng lạc và khổ,cùng với hỷ và ưu ngay trước đây,sau khi đạt được xả, sự vắng lặng (tứ thiền), và sự thanh tịnh (giải thoát),nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
68. Có sự nỗ lực tinh tấn để đạt đến chân lý tuyệt đối,có tâm không thụ động, có sự thực hành không biếng nhác,có sự cố gắng bền bỉ, có được sức mạnh và năng lực,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
69. Trong khi không bỏ phế việc ẩn cư tham thiền,là người thường xuyên thực hành thuận pháp đối với các pháp,[1]là người nhận chân được sự bất lợi trong các hữu,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).[1] Thực hành thuận pháp đối với các pháp (dhammesu anudhammacārī): thực hành pháp minh sát tùy thuận theo sự diễn biến của các pháp như là ngũ uẩn, v.v…, hoặc là hành tuần tự theo chín pháp siêu thế là bốn Đạo, bốn Quả, và Niết Bàn (SnA. i, 123).
70. Trong khi ước nguyện sự đoạn diệt tham ái, không xao lãng,không ngây ngô khờ khạo, có sự nghe nhiều, có niệm,đã hiểu rõ Giáo Pháp, được quả quyết, có sự nỗ lực,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
71. Tựa như con sư tử không kinh hãi đối với các tiếng động,tựa như làn gió không bị dính mắc ở tấm lưới,tựa như đóa sen không bị vấy bẩn bởi nước,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
72. Tựa như con sư tử, có sức mạnh của các răng nanh, vua của các loài thú, có cuộc sống khuất phục và chế ngự (các con thú), nên lai vãng các trú xứ xa vắng, nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
73. Vào thời điểm đang rèn luyện từ, bi, hỷ, xả, và giải thoát, trong khi không bị tất cả thế gian gây trở ngại, nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
74. Sau khi từ bỏ tham ái sân hận và si mê,sau khi tự phá tan các mối ràng buộc,người không kinh hãi về chặng cuối cùng của mạng sống,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
75. Người ta thân cận và phục vụ có động cơ và chủ đích (lợi lộc),ngày nay những người bạn không có động cơ (lợi lộc) là khó đạt được,những người (chỉ) biết đến lợi ích của bản thân là người không trong sạch,nên sống một mình tựa như sừng của loài tê giác (chỉ có một).
—-
Bài viết trích từ cuốn “Kinh Điển Tam Tạng – Tiểu Bộ – Kinh Tập“, Tỳ-khưu Indacanda Dịch Việt
* Link tải sách ebook: “Kinh Điển Tam Tạng – Tiểu Bộ – Kinh Tập” ebook
* Link thư mục ebook: Sách Tỳ-khưu Indacanda
* Link tải app mobile: Ứng Dụng Phật Giáo Theravāda