Trưởng Lão Kệ – Nhóm Một: Phẩm Thứ Mười Một

TRƯỞNG LÃO KỆ

PHẨM THỨ MƯỜI MỘT

101.

  1. “Sau khi từ bỏ trạng thái người tại gia, bản thân còn chưa hoàn thiện, có miệng như cái cày, ham ăn, biếng nhác, tựa như con heo mập được nuôi bằng các loại hạt, kẻ ngu xuẩn còn tiếp tục đi đến bào thai nhiều lần nữa.”

Đại đức trưởng lão Belaṭṭhānika đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Belaṭṭhānika.

102.

  1. “Bị đánh lừa bởi ngã mạn, đang bị ô nhiễm trong các pháp hữu vi, bị khuấy động bởi có lợi lộc và không có lợi lộc, chúng không chứng đắc định.”

Đại đức trưởng lão Setuccha đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Setuccha.

103.

  1. “Tôi không có sự mong cầu với việc này, tôi được an lạc, được thỏa mãn với vị của Giáo Pháp. Và tôi sẽ không còn thể hiện sự thân thiết với chất độc sau khi uống vào vị nếm cao cả tối thượng.”

Đại đức trưởng lão Bandhura đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Bandhura.

104.

  1. “Thân thể của tôi quả là nhẹ nhàng, được xúc chạm với hỷ lạc lớn lao. Tựa như bông gòn chập chờn bởi gió, thân thể của tôi như là trôi nổi.”

Đại đức trưởng lão Khitaka đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Khitaka.

105.

  1. “Không được hài lòng, cũng không nên cư ngụ, trong khi thích thú cũng nên ra đi, và người có sự nhận thức càng không nên sống ở trú xứ không được gắn liền với mục đích.”

Đại đức trưởng lão Malitavambha đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Malitavambha.

106.

  1. “Đối với mục đích có một trăm biểu tượng, mang một trăm tướng trạng, kẻ ngu có sự nhìn thấy một phần, và người sáng suốt có sự nhìn thấy một trăm.”

Đại đức trưởng lão Suhemanta đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Suhemanta.

107.

  1. “Sau khi cân nhắc, tôi đã xuất gia, rời nhà sống không nhà. Ba Minh đã được thành tựu, lời dạy của đức Phật đã được thực hành.”

Đại đức trưởng lão Dhammasava đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Dhammasava.

108.

  1. “Lúc một trăm hai mươi tuổi, tôi đã xuất gia sống đời không nhà. Ba Minh đã được thành tựu, lời dạy của đức Phật đã được thực hành.”

Đại đức trưởng lão Dhammasavapitu đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Dhammasavapitu.

109.

  1. “Vị này đã đi đến nơi thanh vắng, nhưng quả nhiên không quan tâm đến lời giáo huấn của bậc có lòng thương tưởng đến lợi ích tối thượng, bởi vì vị này sống có giác quan buông thả, giống như con nai cái có bản chất non trẻ ở trong rừng.”

Đại đức trưởng lão Saṅgharakkhita đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Saṅgharakkhita.

110.

  1. “Các cây cối được phát triển mạnh mẽ ở các đỉnh ngọn núi, được tưới bởi đám mây mưa đầu mùa ở trên cao. Chúng làm phát sanh hơn nữa tính chất tốt đẹp đến Usabha, vị có sự ưa thích nơi vắng vẻ, có sự suy tưởng về khu rừng.”

Đại đức trưởng lão Usabha đã nói lời kệ như thế.

Kệ ngôn của trưởng lão Usabha.

Phẩm thứ mười một.

*****

TÓM LƯỢC PHẨM NÀY

“Vị Belaṭṭhānika, vị Setucchā, vị Bandhura, vị ẩn sĩ Khitaka, vị Malitavambha, vị Suhemanta, vị Dhammasava, vị Dhammasavapitā, vị trưởng lão Saṅgharakkhita, và vị đại hiền trí Usabha.”

–ooOoo–

—-

Bài viết trích từ cuốn “Kinh Điển Tam Tạng – Tiểu Bộ – Trưởng Lão Kệ“, Tỳ-khưu Indacanda Dịch Việt
* Link tải sách ebook: “Kinh Điển Tam Tạng – Tiểu Bộ – Trưởng Lão Kệ” ebook
* Link thư mục ebook: Sách Tỳ-khưu Indacanda
* Link tải app mobile: Ứng Dụng Phật Giáo Theravāda